Truyện│Đọc Online


Ghi Nhớ

Đăng KýQuên Mật Khẩu



Không cung cấp mật khẩu cho bất cứ ai ở website bao gồm cả Mod,Smod......
Mọi thắc mắc,liên hệ quảng cáo gửi mail về cho admin qua y!h:huykingo_no1@yahoo.com Hoặc gọi điện thoại tới sđt:016.454.98.119 nếu không thấy nhấc máy thì hãy để lại SMS nhé!!Cảm ơn mọi người rất nhiều

Logged in as Anonymous. Lần truy cập trước của bạn:

You are not connected. Please login or register


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]


1Lùn nghịch ngợm Empty Lùn nghịch ngợm Wed May 09 2012, 07:55

huykingo_no5
huykingo_no5
https://toiyeuban.1talk.net
Admin

-Hếhế... ̣Mọi người ơi! Tôi về rồi nè! Nhớ mọi người wá!!!!
Nó đứng trên bục giảng, cười tươi dang rộng cánh tay. Cả nhà ngạc nhiên trước sự xuất hiện không báo của nó. Ai cũng nhìn nó không chớp.
Nó hạ tay xuống, mặt buồn thiu................
-Xuống dưới học bài đi!_Thảo phán một câu lạnh lùng,làm nó mắt chữ A mồm chữ O, ngạc nhiên hết sức
-Đứng lùi ra tôi còn chép bài.
Tùng nói mà mắt vẫn dán vào quyển vở, tay đang nghi nghi j đó. Nó bước xuống dưới lớp, qua chỗ Tùng :
-Ông tăm tỉ nghi bài từ bjo thế?-nó nghiêng ̣đầu.
-Từ bjo.
Thái độ̣ thờ ơ trả lời mà không nhìm nó của Tùng làm nó bực mình.Nó bước tới chỗ Lan:
-Byby...bà đang làm j đấy?-Học bài.
Lại trả lời mà không nhìn nó.Nó ghét nhất thái độ này.Nó tức bỏ về chỗ ở cuối lớp.Nó đặt cặp xuống bàn "RẨM".Nó cố ngủ nhưng không thể....
-Cả nhà!_Nó hét toáng lên như mún bể lớp.
-Sao?_Mọi người đồng thanh quay xuống cuối lớp.
-Sao lại lạnh nhạt vs tôi???
Mọi người quay lại ngồi đúng như thế không quan tâm tới câu hỏi của nó.
- AAAA...Tôi không chơi vs cả nhà nữa!!
Nó chạy ra khỏi lớp.
-Này, bọn mình có qúa đáng không?_Nhi lo lắng.
-Có chút chút thì phải_Dũng gật gù.
-Làm như vậy cho bà ý chừa cái thói đi không bảo về không báo._Quân lên tếng.
-Nhưng bà ý giận rùi.
-Bà ý giận lên là không ổn đâu._Thảo tiếp lời Lan,hướng ánh mắt lo lắng ra phía cửa lớp.
-Phải làm j̀ đó để bà ý hết giận..........
-Làm j̀?_quân nhìn Nhi
-tôi không biết.
-Hả.._quân té ngửa
-Mọi người nghĩ xem có thể làm j̀ khiến bà ý vui?_Dũng
-Ờ....Làm j̀ nhỉ?????_Cả tụi đưa tay lên cằm suy ngĩ
-Tân, ông nghĩ nên làm j̀?_Tùng nhìn Tân đầy hi vọng
-abcdefghi........._Tân nói một lèo
-Ok!Làm liền!_Cả tụi đồng thanh
Nó tức, nó rất tức trước thái độ của mọi người. Nó chạy một mạch đến bãi cỏ sau trường. Nó lấy đà rồi nhảy phốc lên bức tường ở đó. Bề mặt bức tường được làm bằng hai hàng gạch đủ rộng để cho nó đi trên đó. nó dang hai tay sang ngang để giữ thăng bằng đi đi lạ lại trên bức tường.
-Cả nhà lạnh nhạt vs mình......
-Cả nhà không thương mình nữa........
-Cũng không ai chơi vs mình......Vậy từ nay mình sẽ chơi vs ai đây????????Huhuhuhuhuuuuu....Khóc mãi sao không ra nước mắt thế này.......!!!!!!!!!!
-Mà không phải......Cả nhà thương mình nhất mà!
-Nhưng sao họ lại như thế????????
-Không ghét nhưng lại lạnh nhạt........không lẽ.........cả nhà giận mình....
-Vì mình đi mà không bảo vs cả nhà........
-Vậy lỗi là ở mình...........
-Phải về nhà thân yêu........!!!!!!!!!!!
Lẩm bẩm, suy nghĩ một hồi, nó quyết định quay trở lại lớp học. Nhưng.............
-Ôí ! Pupu ơi ! Cả nhà ơ !i Chóng mặt......... Chóng mặt wá............!!!
Nó nhìn xuống phía dưới, hơi e dè:
-Làm sao xuống đây????? Hichic . Lên thì được mà xuống thì khó!....hichic.......cái mông yêu quý của tao, tao không muốn mày hun đất thắm thiết........nhưng tao xin lỗi!.....tao phải xuống dưới đó...........
Nó nhìn xuống dưới, nuốt nước bọt cái ực. Tay nó bám vào tường, nó định nhảy xuống..........
-A...Có người !_Nó reo lên mừng rỡ
-này!!!!!....Bạn j̀ ơi........!!!!!!!!!!!
-..........
-Bạn đanng ngồi trên bãi cỏ xanh ơi!_nó cố gọi to
-...........
-Này! Tên đầu vàng, quần đen, áo trắng kia...........!!!!!!!!
-...............

Nó cười tinh nghịch. Nó tháo giầy ở chân. Nó nhắm một mắt lại, căn chuẩn, nó ném vù một cái. . .và. . .đế giầy của nó đã in lên tay áo trắng của hắn. Hắn quay sang nhìn chiếc giầy_thứ vừa bay đến làm tay hắn hơi tê tê. Hắn cầm chiếc giầy, đứng lên nhìn quanh, hắn thấy nó_đang đứng trên bức tường vẫy tay. Hắn bước lại chỗ nó, hắn tháo tai nghe, dơ chiếc giầy lên.

-Giầy của cô hả?
-Ừ._nó gật đầu_Giả cho tôi!_nó dơ cả hai tay ra đón chiếc giầy
-Xin đi rồi trả.
-Tôi không phải trẻ con!_nó hét lớn
-Thủng màng nhĩ của tôi. Không chịu xin hả?
-Không!
-Nói lời chào tạm biệt với nó đi.
<Đây là giầy cả nhà tặng........Làm mất thì ............ không chết cũng chỉ tàn tật thôi!........>
-Có phải tôi nói xin thì sẽ trả phả không?_nó nói khi hắn định quay người
-Ừ.
-Xin! Giả đây!_nó lại dơ hai tay
-Không chấp nhận!
-Ơ? Vừa bảo tôi nói xin thì giả mà. Nói không giữ lời hả?!
Hắn đành ngậm ngùi đưa giầy cho nó. Nó nhận lấy chiếc giầy, đi lại vào chân. Nó đi giầy xong, ngẩng lên thì thấy hắn đang bước đi về lớp.
-Này......
Hắn giật mình ngoảnh lại
-Giúp tôi xuống với....
-Sao không tự nhảy xuống?
-Hic...Chân tôi ngắn......
Hắn nhìn bức tường, bức tường cao hơn hai mét là một điều khó khăn với chiều cao khiêm tốn trên mét năm của nó để tiếp đất an toàn. Hắn đi lại chỗ nó, hai tay hắn đan vào nhau dơ lên ngang tầm với vai.
-Nhảy xuống đi.
Nó xoay người lại, hai tay bám vào tường, chân nó dựa tường trèo xuống. Chân nó đặt được lên tay hắn, nó nhả tay và nhảy xuống một cách nhẹ nhàng.
-Hi...Cảm ơn!
Nó tung tăng chạy lên trước, bỗng nó ngoảnh lại:
-Xin lỗi vì đã làm bẩn áo cậu. Tôi nợ cậu lần này, nhất định toi sẽ trả. pB....
Nó vẫy tay chào hắn, rồi chạy thật nhanh về lớp.

Nó đứng trước cửa lớp, thở hổn hển:
-Ơ? Sao nhà mình lại đóng cửa thế này.......???????
Nó đẩy ngang cánh cửa (giống cửa Nhật), cánh cửa mở, nó thấy một gói bim bim poca to bự (được treo lơ lửng nhờ sợi dây dán băng dính trên trần lớp học). Nó cười vui như con nít, với lấy gói bim bim.Nó bước vào lớp. Do vừa nãy chạy nên nó cảm thấy nóng. Nó với tay bật quạt. Cánh quạt quay tạo nên cơn mưa hoa tú cầu. Nó chạy hết chỗ nọ, chỗ kia với những cánh hoa tú cầu to bản màu xanh đang rơi. Nó quay vòng vòng thích thú. Bỗng nó khựng lại, nó nhìn mãi vào dòng chữ to màu vàng trên bảng "Lùn ngô'c! Bọn tôi yêu bà nhìu lém!"
-Cả nhà ơi!_nó gọi to chạy ra ngoài.
-ơi!_cả nhà từ cầu thang đi xuống.
Nó quay người, chạy lại chỗ mọi người.
-Hi. Tôi tưởng cả nhà không chơi với tôi nữa. . .
-Thế mà tôi lại nghe thấy pà lùn nhà tôi bảo không chơi với tui tôi. Làm tôi bùn à!_Lan chọc quê nó.
-Hi. Tôi thích chơi với cả nhà nhất mà! Cả nhà giận tôi à? Cho tôi xin lỗi!
-Bà biết lỗi rùi ha?_Quân nghiêng đầu nhìn nó
-ư`!
-Tha lỗi cho bà đó!_Thao cốc đầu nó
-Ðau!_nó xoa xoa đầu
-Hi. Ðau thì ít mà giam chìêu cao khiêm tốn thì nhìu!_Duñg chen vô.

Crying or Very sad

https://toiyeuban.1talk.net

2Lùn nghịch ngợm Empty Lùn nghịch ngợm Wed May 09 2012, 07:56

huykingo_no5
huykingo_no5
https://toiyeuban.1talk.net
Admin

-Ông muốn chết hả mà nhắc đến lòng tự ti của tôi?!_nó dơ nắm đấm liếc xéo Dũng.
-Không được pắt nạt người yêu tôi!_Nhi lên tiếng bênh vực Dũng
-ấy dà! Bênh nhau thế!_Tùng cười khúc khích
-Có người yêu, quên bạn bè, ngta thường nói là gì í nhỉ?_nó quay qua hỏi mọi người
-Trọng tình quên bạn!_đồng thanh(trừ nó, Tân, Nhi và Dũng)
-Thôi vào lớp học đi. Muộn 2tiết rồi!
Tân nhă'c tụi nó. Nhi và Dũng 2 người mặt đỏ ửng, không ai bảo ai, chạy nhanh vào lớp. Tụi nó phá lên cười, rồi cũng kéo nhau vào lớp.
Những tiết học nhàm chán trôi qua. . .
-Pupu. . .về đi!_nó chạy qua bàn Tân.
-ừ.
-Bà cất sách nhanh thế?_Quân ngoảnh lại hỏi nó.
-He. Có bỏ sách ra đâu mà cất?!_nó cười toe.
-Bà khôn học chút nào hả?_Nhi hơi ngạc nhiên.
-Không. Tôi ngủ nẫy giờ mà.
-Thói cũ!_đồng thanh ( trừ nó với Tân )
-Tụi tôi về trước đây!_Tân khoác cặp đi ra khỏi chỗ.
-Mai gặp lại cả nhà!
Nó vẫy tay chào rồi bước theo Tân.
-Về cân thận nhé!_Lan nói với theo nó.
Tân đèo nó trên chiếc xe đạp về nhà.
-Này. . .
-Hả?
-Sao nhà mình không có giáo viên dạy vậy?
-Không ai dám dạy, lớp luôn trong giờ tự quản.
-He. Thế cũng tốt.
-Tuần trước đi chơi vui không?
-Có. Sang bên đấy được gặp ông nè, bà nè, chị Hoa và cả bé Chi nữa. . .
Nó vừa nói vừa dơ ngón tay ra đê'm. Nó kể cho Tân nghe về chuyến đi cho tới khi về đến nhà.
-Bama ơi!
Nó chạy vào nhà gọi to. (Ông Dương) Ba nó đang ngồi đọc báo trên ghế sôfa. Còn má nó (bà Dương) đang nấu ăn trong bếp.
-Hôm nay quậy vui không con gái?_ba nó hỏi
-Con học ng0an mà ba!_mặt
nó phụng xuống.
-Con chào hai bác!_Tân bước vào nhà.
-Hai đứa đi tắm đi rồi xuống ăn cơm cho nóng!_má nó nói vọ từ trong bếp.
-Dạ.
Nó và Tân đồng thanh.
Tắm, ăn cơm x0ng, nó lên phòng. Nó ngả mình trên chiếc giường rộng,. . . .nhưng nó không ngủ, không ngủ được. . .Nó nghe nhạc để giết thời gian của 1đêm dài, để ngày mai nhanh đến hơn với nó.

Sáng hôm sau,tại lớp học . . .
-Haizz. . . .mệt quá!_Lan thở dài.
-Ðợi mỗi giờ ra chơi mà cứ như đợi cả thế kỉ ấy!_Quân vươn vai.
-Tân lớp trưởng, lớp mình không học không được hả?_Nhi mệt mỏi lên tiếng.
-Phải đó! Không học tụi mình cũng qua được kì thi 1cách xuất sắc mà!_Thảo đồng tình.
-Học thế này mệt lắm!_Dũng ngáp dài.
-ơ? Sao cả nhà còn chưa đi ăn, đợi tôi àk?
Sau 1giấc ngủ ng0n, nó ngồi dậy dụi dụi mắt. Câu hỏi lạc đề của nó làm mọi người bật cười, mọi mệt mỏi dường như tan biến.
-Hij.Tụi tôi đợi bà mời đi ăn_Tùng cười gian gian.
-Mời cả nhà, không mời ông!_nó lè lươĩ.
Nó hào hứng kéo mọi người xuống canteen. Tùng chạy theo tụi nó.
-Này. . .bà còn nợ tôi 1bữa mà. Ðịnh quịt hả?
-Không phải quịt, mà chưa trả. Hehe
-Ðịnh không mời tôi thiệt hả?_Tùng nghiêm giọng.
-Hij. . .Có mời mà, đừng giận, đừng giận. . .
Nó chạy lại khoác tay Tùng kéo đi.
-Hihj. . .no quá!_nó xoa xoa cái bụng căng tròn.
-ăn no rồi, cũng chưa tới giờ vào lớp, mọi người chơi trò gì đi!_Quân hào hứng
-Ðồng í!_tụi nó đồng thanh(trừ Tân)
-Nhưng chơi trò gì?_Thảo hỏi.
-Chơi trò gì nhỉ?_cả tụi cùng suy nghĩ.
-Chơi trốn tìm không?_giờ mới thấy Tân lên tiếng.
-Có!_cả tụi quay qua nhìn nhau cười gian đồng thanh_Tân làm, trốn thôi!
Tụi nó mỗi đứa chạy 1ngả, Tân lắc đầu thở dài đi tìm tụi nó.
Bọn nó chạy đến đâu nơi ấy nỗi lên tiếng ồ kèm theo là những lời bàn tán xì xầm. Dũng và Nhi nấp sau bức tường dãy lớp học của khối 12. Trên đó 3tầng, Quân và Thảo đang chí chóe trên sân thượng. ở bãi cỏ sân sau trường, Lan núp sau gốc cây sà cừ to lâu năm. Cách đó không xa, Tùng đã an tọa kín đáo trên cây nhãn xum xuê. Còn nó, nó đang vất vả chạy tìm chỗ trốn.
nó chống tay xuống 2đầu gối thở dốc. Nó nhìn quanh dãy lớp học giành cho hs khối 10 < trốn nhờ trong 1lớp vậy. . .>. Nó chạy vào lớp gần nơi nó đứng nhất. Tân nhìn thấy dáng nó, liền chạy lại.
-Vừa ở đây mà đã trốn đi đâu rồi? Tìm kiểu này mệt mà chết mất!

Tân đi từng lớp tìm nó. Nó đứng núp ở cánh cửa lớp thấy Tân đang bước về phía mình, cuống cuồng nó chạy xuống cuối lớp. Nó ngồi thụp xuống và vô tình, nó đang núp sau lưng hắn:
-Làm gì vậy?_hắn quay lại hỏi nó.
-Suịt!_nó giơ ngón trỏ đặt dọc môi mình_Ðừng nói gì. Có người đang muốn bắt tôi! Giúp tôi với! Quay lại đi!
Nó dơ tay phẨy phẨy ra hiệu. Nó nhấp nhỏm nhìn ra ngoài cửa lớp. Tân bước vào lớp, bọn con gái cứ hét lên sung sướng. Tân nhìn quanh lớp 1lượt, không thấy nó, Tân mệt mỏi bước ra khỏi lớp. Tân đi khỏi, nó thở nhe nhõm
-Sao cậu ta lại tìm cô?_hắn ngoảnh lại.
Lời hỏi của hắn làm nó giật mình ngồi luôn xuống nền gạch.
-Ôí! Thót tim. . .
Nó đứng dậy phủi phủi quần. Nó ngẨng mặt lên nhìn hung thủ làm mông nó tiếp đất.
-Là. . .là cậu à?_nó ngạc nhiên.
-ừ.
-Cậu học lớp này hả? Lớp này là a mấy?_nó ngó xung quanh.
-10a1
-Cậu học cùng lớp với Hoa và Huy hả?
-Vừa sao phải trốn?
-Hij. . .Ðang chơi trốn tìm mà!
"Yêu cầu các em tr0ng lớp đặc cá biệt xuống phòng thầy hiệu trưởng!"
Tiếng loa của trường làm nó giật mình lần nữa<ủa? nhà thân yêu của mình mà>
-Tôi có chút việc. Nói chuyện sau nhé!

Nó vẫy tay chào hắn rồi chạy nhanh xuống phòng thầy hiệu trưởng. Mọi người đã có mặt đầy đủ. Nó ngồi xuống cái ghế cạnh Tân.
-Thầy có chuyện muốn nói với các em!_thầy hiệu trưởng lên tiếng trước.
-Chuyện gì ạ?_tụi nó tò mò.
-Từ chiều nay, các em se trở lại học ở các lớp bình thường. Lớp đặc cá biệt bị giải tán!_thầy dõng dạc từng lời nói.
-Dạ?_tụi nó ngạc nhiên_Chúng em không đồng í!_tụi nó kiên quyết.
-Các em trở lại học ở các lớp bình thường theo như sự sắp xếp tr0ng tờ giấy này!
Thầy hiệu trưởng lấy trên bàn 1tờ giấy mày xanh lá đưa cho tụi nó. Tụi nó chúi đầu vào nhau đọc nội dung tờ giấy.
-Chúng tôi se quản lí các em nghiêm khắc hơn, các em nên từ bỏ í định quậy như đầu năm!_giọng thầy nghiêm nghị.
-Thầy không thể tự mình quyết định!_Dũng khó chịu.
-Lớp đặc cá biệt do chúng em mở, giải tán lớp thầy cũng phải trao đổi trước chứ ạ?_Nhi tiếp lời Dũng.
-Thầy cũng biết rõ hậu quả của việc bắt ép chúng em làm việc chúng em không thích mà!_Thảo lên tiếng.
-Thầy không xót cho phòng vi tính bị hư hỏng do chập mạch điện, phòng đầy những mảnh thủy tinh của đồ dùng thí nghiệm, những phòng học hỏng bóng đèn, cánh quạt gãy, bảng bị nứt, đặc biệt, tinh thần của giáo viên bị khủng h0ảng sau mỗi giờ lên lớp. Thầy không lo sao ạ?_Quân đang đánh vào điều thầy lo bấy lâu.
-Chúng em học lớp đặc cá biệt, trường mình hầu như không còn thấy tổn thất về của và tinh thần lên lớp của giáo viên cũng tốt hơn!_Tùng tiếp lời Quân.
-Còn bây giờ bắt chúng em giải tán lớp, chúng em bị ức chế, chúng em không biết quậy phá gì nghiêm trọng nữa!_Lan nói đầy đe dọa.
Nó và Tân nãy giờ không lên tiếng vì ngạc nhiên trước sắc mặt đầy nghiêm nghị, không biểu hiện chút lo lắng của thầy hiệu trưởng.
-Bamá các em đã kí vào giấy cam kết này._thầy hiệu trưởng phát cho mỗi đứa 1tờ giấy_Bamá các em đã đồng í để chúng tôi phạt các em thật nặng khi các em quậy phá! Giờ các em nên về lớp thu dọn sách vở đi!
Tụi nó cười gian gian< quậy phải bị phạt mới vui. . . Hehe^^ >.
-Chúng em về lớp đây ạ. Chúng em chào thầy._tụi nó ng0an ng0ãn cúi đầu chào lê phép.
Tụi nó mỗi đứa học 1lớp dải từ a1-->a8. Ðứa nào đứa nấy khoác cặp đến lớp mới. Nó đứng trước cửa lớp a1<ơ? Ðây là lớp cậu ta học mà?!>. Nghĩ mông lung nó bước vào lớp. Cả lớp ngạc nhiên trước sự xuất hiện của nó nổi lên những tiếng bàn tán.
-Từ hôm nay em se học ở đây._nó nói với bà Nguyệt dạy hóa.
-Bàn bạn Nam còn trống, em xuống đấy ngồi đi._bà Nguyệt vừa nói vừa chỉ tay xuống chỗ của nó.
-Cô tiếp tục bài giảng đi!
Nó bước xuống cuối lớp.
-Tôi ngồi đây được không?
Hắn ngồi lùi vào tr0ng nhường chỗ cho nó.
-Em không quen ngồi chung bàn với người khác!_giọng nói đanh của Yến ngồi phía tr0ng hắn.
-Vậy tôi qua bàn lớp trưởng. Ðã làm phiền!
Nó quay người bước đi thì bị hắn kéo tay ngồi xuống ghế.
-Cô ngồi đây đi!
-Anh muốn cậu ấy ngồi đây à?_vẫn cái giọng đanh.
-ừ.
-vậy em xuống bàn dưới ngồi!_Yến đứng dậy.
-Tôi không muốn ngồi ở đây nữa. Tôi qua bàn lớp trưởng.
Nó đứng dậy, bước nhanh như sợ bị hắn kéo lại.

-Lớp trưởng, tôi ngồi đây được không?
Lớp trưởng vui như bắt được vàng, kéo tay nó:
-Bà ngồi xuống đi, không phải khách sáo!
-Bà không học lớp đặc cá biệt nữa hả?_Huy quay xuống.
-ừ_nó đáp chán nản_tôi ngủ 1lát, nói chuyện sau nhé!
Nó gục mặt xuống bàn, dần chìm vào giấc ngủ.
-Á. . . !
Tiếng á phát ra ở bàn thứ 3 giữa lớp, chính xác từ miệng nó. Nó nhăn nhó ngồi dậy. Mắt nhắm mắt mở nhìn hung khí đã sát thương cái đầu dấu yêu của nó_1viên phấn!
-Em lại ngủ tr0ng giờ của tôi. Ðây là lần thứ 40 tr0ng 40 tiết tôi dạy em!
-Chậc! Trí nhớ cô tốt thật!
-Ðứng dậy trả lời câu hỏi?
-Câu hỏi?
-Brôm bị lẫn tạp chất Clo. Ðể thu được Brôm cần làm. . . ?
-Dẫn hỗn hợp đi qua dung dịch NaBr.
-Nước Giaven có tác dụng tẨy màu, là do?
-NaClO tr0ng nước Giaven có tính oxi hóa rất mạnh.
-. . . .
-. . . .
-Thế còn ngủ tr0ng giờ học đáng phạt gì?
-Phạt không phải học tiết này.hij._.nó cười t0e.
-Em. . . .!_bà giáo tức rồi, mặt bà đỏ dần lên.
-Em có thể đi ạ. Cám ơn cô. Bye cô!
-He. Tôi về trước nhé!
Nó quay sang nói với lớp trưởng, rồi cầm cặp đi ra khỏi lớp. Bà giáo nói với theo nó:
-Em cứ đi nếu em muốn gặp thầy hiệu trưởng vào ngày mai!
Nó không quan tâm tới lời cảnh cáo của bà giáo, nó ung dung bước xuống cầu thang Suy nghĩ 1hồi, nó quyết định quay trở lại lớp học.

-Mau vào lớp đi!
Bà giáo thấy nó đứng trước cửa lớp, dừng bài giảng.
-Dạ. Không ạ._nó ng0an ng0ãn_Có chú đep trai đang tìm cô ở dưới văn phòng.
Nó nhấn mạnh 3tiếng 'chú đep trai'. Bà giáo quên luôn cả việc dạy học, bà chạy vèo qua người nó xuống văn phòng. Bà vừa đi khỏi, nó chạy nhanh lên bàn giáo viên, với lấy viên phấn trắng dài, nó hí h0áy làm gì đó, đôi lúc cười haha...
-Bà làm gì đấy?_Huy tò mò.
-he. Tặng ông tiếng cười!_nó ngẨng mặt, cười tươi với Huy.
Nó quay đằng ngồi của ghế vào tr0ng tường. Nó đi ra cửa lớp. Ðúng lúc bà giáo mệt mỏi trở lại lớp:
-Cô gặp chú ấy chưa ạ?_nó cười tươi hỏi.
-Cô không thấy ai ở dưới đó cả!_bà giáo thở hổn hển.
-Chắc đợi lâu quá nên chú ấy về rồi. Cô hình như không được khỏe, cô vào lớp nghỉ đi ạ!
-ừ.
Bà giáo bước đi l0ạng ch0ạng, thấy vậy, nó chạy lên dìu bà vào lớp. Nó quay cái ghế lại rồi đở bà ngồi xuống. Bà giáo mệt quá, và cũng mỏi dã dời đôi chân. Nên bà ngồi xuống ghế luôn, không để í trên ghế có chữ. . .
-Cô hơi mệt, giờ còn lại các em tự ngồi ôn bài!_bà quay sang mỉm cười hiền với nó_Cảm ơn em! Em cũng xuống dưới học bài đi!
-Dạ.
Nó cười tủm tỉm đi xuống dưới lớp.
-Này. Bà viết chữ gì đó lên ghế phải không?_lớp trưởng khều khều tay nó.
-ừ.
-Viết gì thế?_Huy quay xuống.
-Lát rồi biết! Hehe^^
Reng. . . .reng . . . .
Tiếng chuông inh ỏi báo giờ ra chơi 15ph.
Bà giáo đứng dậy thu dọn sách vở trên bàn. Rồi bước ra khỏi lớp. Cả lớp ngồi dưới (trừ hắn và Yến) cười khúc khích với nhau. Không chỉ lớp nó, mà bà giáo đi đến đâu, chỗ ấy nổi lên tiếng cười cùng những lời bàn tán to nhỏ. Bà giáo thấy hơi lạ. . .
-Cô Nguyệt!_giọng cô phó hiệu trưởng.
-Dạ._bà giáo giật mình quay người lại.
-Cô là 1giáo viên tr0ng trường. Cử chỉ và trang phục dạy học của cô cũng có thể ảnh hưởng xấu tới các em học sinh!
-Dạ?_bà giáo mặt vẫn ngu ngu.
-Cô hãy xem lại cái quần của mình!
Bà giáo nhìn cái quần xem xét kĩ đằng trước, nhìn đằng sau, bà thấy 2chữ "HÁM TRAI" trắng nổi rõ ở 2bên mông mình. Bà giáo hốt h0ảng:
-Tôi. . .tôi. . .chuyện này là. . . .
-Cô phải chịu hình phạt trước kỉ luật nhà trường vì đã làm xấu mặt thầy cô giáo!
Cô phó hiệu trưởng nói rõ từng lời rồi bỏ đi về văn phòng nhà trường. Bà giáo như hiểu ai là tác giả của trò nghịch này, bây giờ đầu bà đang bốc khói nghi ngút. . .< ôi! Danh dự của tôi! Lại còn chiếc quần đen mới mua này nữa, mới mặc được có buổi hôm nay. . . !>
-Dương Cần Vy! Tôi ghét em!

Nó ở trên lớp nghe thấy tiếng hét tức giận của bà, nó đang cười haha......
-Bà quậy quá!!!!_Huy vừa nói vừa ôm bụng cười.
-Ai bảo bà í dám ném phấn vào đầu tôi!
-Tôi phục bà í! Chạy 1 mạch bằng đôi giầy cao gót 10 phân 2 lượt xuống văn phòng lại chạy lên lớp. Bị bà lừa chạy mệt như vậy vẫn còn mỉm cười : " Cảm ơn em!!!" _ lớp trưởng cũng đang ôm bụng cười hôhô_Lại còn chữ hám trai sau mông bà ấy nữa....
-Lớp mình lâu lắm rồi mới lại vui thế này!!!_Huy
-Hihjjj....Còn nhìu chuyện vui dài dài.........!!!!!!!!_nó
. . . . . . . . . .
-Anh đi dâu thế?
-Anh ra sau trường.
-Em đi với anh nhé!
-Anh muốn ở 1 mình!
Cuộc nói chuyện của hắn và Yến cuốn theo sự chú í của nó.
-Này....Bà không sao chứ?_huy huơ huơ tay trước mặt nó.
-Ờ. . .Không sao. . .
. . . . . . . . . . .
-Lùn ơi!
nó nghe thấy tiếng gọi quen thuộc của cả nhà. Nó chạy nhanh ra ngoài cửa lớp....
-Cả nhà ơi!
-Chuyện của bà Nguyệt là do bà làm phải không?_Tùng
-Ờ. Phải rồi. Hehe.^^
-Mới tiết đầu học sao đã quậy rồi?_Lan
-Tại bà í ném phấn vào đầu tôi. Xưng rồi nè......_nó chỉ chỉ vào đầu mình.
-Có thấy xưng gì đâu.! Vẫn cái đầu tròn với mấy sợi tóc hạt giẻ mà!_Quân cầm 1 ít tóc nó dơ lên
-Đầu tôi không mắc bệnh rụng tóc mà chỉ có mấy sợi._nó kiễng chân lên hét lại vào tai Quân
Cả tụi bật cười vì tính trẻ con của nó.
-Cười gì mà cười?!_nó nhăn mặt
-Thôi. Sắp vào lớp rồi, tụi tôi về lớp đây...._Thảo
-Còn tiết nữa cố chịu nhé!_Dũng
-Lo cho Nhi nhà ông í!
-Ơ. tôi ổn mà. Không phải lo!_Nhi cười cười
-Tôi về đây!
tân vẫy tay chào với nó rồi đi trước. cả tụi chào nó, ai về lớp người ấy. Nhìn dáng họ khuất dần, lòng nó thoáng buồn. Nó bước vào lớp. Nó chẳng bao giờ có tâm chí học cả, nó lại yên giấc trên bàn.
-Về rồi!_Tân lay tay nó
-Về rồi hả?_nó nhích người ngồi dậy_Mệt quá!_nó vươn vai_Ơ? Pupu!
-Về thôi! Mọi người về hết rồi!
-Ờ...._nó mệt mỏi bước theo Tân
-Về thôi anh!_Yên kéo tay hắn
-Ừ....
Sáng hôm sau....
-Tôi vào lớp ông học cùng nha! Pupu yêu quý!!!!!!_Nó nói năn nỉ
-Không được!
-Đi mà! Tôi học 1minh bên lớp a1 chán lắm!_Nó vẫn năn nỉ
-Bà vào lớp học đi. Chìu về tôi mua bim bim cho!_Tân đi cùng nó đến trước cửa lớp a1
-Ông hứa đấy nhớ!
-Ừ.
-Ngoác tay đi!_nó dơ ngón tay út
Tân mỉm cười dơ ngón tay út lên ngoác tay với nó.
-Tôi về lớp đây. vào lớp học đi.
-Ừ.
Nó cười tươi nhả chân sáo vào lớp.
-Hế lo.......!_nó ngồi xuống ghế
-Bà bắt được vàng à? Mà vui thế?_Huy
-Hơn cả bắt được vàng. hihjhiiii
-Bắt được gì mà cười suốt thê?_lớp trưởng
-Muốn biết lắm hả?_nó cười hỏi
-Ừ!_Huy + Lớp trưởng
Nó mỉm cười....: -Không nói!
Lớp trưởng và Huy té ngửa trước nụ cười thiên thần và câu nói của nó. Cơn buồn ngủ lại kéo đến. Nó gục mặt xuống bàn, ngủ thiếp đi.......

Tại canteen:
-Sao mọi người không qua rủ tôi?_nó ngái ngủ ngồi xuống ghế
-Sợ phá giấc ngủ của bà!_Quân
-Mà bà hôm nào cũng ngủ thế này không tốt đâu! Bà cũng phải học nữa chứ!_Thảo
-Tại tối tôi không ngủ được.
-Bà vẫn bị mất ngủ hả?_Nhi lo lắng
-Ừ.
-Bà vẫn uống thuốc đầy đủ đấy chứ?_Dũng
-Ừ.
-Này. . . Bà nhìn gì đấy?_Tùng búng tay cái tách trước mặt nó
-Ờ. . .không. . .
Nãy giờ nó để í Tân, Tân hôm nay có gì đó khang khác. Hình như Tân đang lo lắng điều gì. mắt Tân luôn hướng ra ngoài cửa sổ.
-Mà Byby nhà mình đâu rồi?
Tân giật mình hướng ánh mắt về chỗ tụi nó, chờ 1 câu trả lời
-Bà Lan hôm nay nghỉ học._Tùng
-Byby lại bị ốm hả?_nó lo lắng
-Không biết. chúng tôi qua lớp hỏi thì Thắng lớp trưởng bảo bà ý nghỉ._Nhi
-Bà đừng lo chắc bà í có chút việc bận._Thảo
-Lúc về đi thăm bà í đi!_nó
-Ok!_đồng thanh
-Mọi người ăn đi, sắp hết giờ nghỉ trưa rồi.
Tân sắc mặt trở lại bình thường.
Tụi nó cùng nhau ăn bữa trưa. Vừa ăn, vừa chí chóe giành đồ ăn của nhau.
-Hi. Mọi người!
Lan chạy lại chỗ tụi nó. Ngồi xuống ghế. Uống 1 hơi hết cốc coca của nó
-Bà mệt vậy à?_Thảo
-Ừ.
-Sao 2 tiết trước bà nghỉ?_nó
-Tôi có chút chuyện.
-chuyên gì mà phải nghỉ học? Quan trọng lắm hả?_Nhi
-hguirhfyfbgvdf. . .Chuyện là thế đấy!_Lan thở dài.
-Đính ước từ trước?_Quân
-Cuối tháng này đính hôn?_Dũng
-Vậy bà sắp lấy chồng?_Tùng
-Chắc vậy!
Lan hướng ánh mắt buồn sang Tân. Tân nhìn ra ngoài cửa sổ cố che giấu đi nét buồn trong đôi mắt.
-Nhưng bà không yêu tên đó mà!_Nó
-Ừ.
-Vậy bà không thể lấy tên đó!_Thảo
-Lấy người mình không yêu là điều đau khổ nhất trong hôn nhân!_Nhi
-Nhưng đó là đính ước của hai nhà, không muốn cũng phải lấy!_Lan nói chán nản
-Tôi có cách giúp bà không phải lấy tên đó!_nó
-Cách gì?_Cả tụi nhìn nó
-Không nói trước!hehe_nó cười gian gian
-Sắp vào lớp rồi. Mọi người lên lớp thôi.
Tân đứng dậy đi trước. Lan nhìn theo dáng Tân thoáng buồn
-Đi thôi. Ngồi đây làm gì nữa!
Nó kéo tay Lan đi nhanh để theo kịp mọi người.
-Này. Quậy lớp đi!_nó đề nghị
-Ờ. Cũng được._Tùng
-tâm trạng tôi cũng đang không vui cần lấy lại nụ cười!_Lan
-Tôi thế nào cũng được!_Dũng
-Tôi không phản đối!_Nhi
-Không ý kiến!_Thảo
-Tôi sẵn sàng góp vui!_Quân
Nó hướng ánh mắt sang Tân
-Tùy mọi người!
-He. Vậy quậy tâp thể nhé!
-Quậy tập thể?_cả tụi ngạc nhiên nhìn nó
-Là thế này. . ._nó vẫy vẫy tay, mọi người chụm đầu lại với nhau nghe nó đề xuất í tưởng_abcdbdbhdbhdbh. . . .
-Ok!_cả tụi đồng thanh.

-Ðợi tôi 1lát nhé!
Nói rồi, Tùng chạy ra phía cổng trường. 1lát sau, Tùng trở lại với 1túi t0àn hộp giấy đủ màu sắc. Mỗi đứa lấy 1hộp rồi chạy đi mọi ngả. Ðứa hì hục xới đất. Ðứa mân mê vạch từng chiếc lá tr0ng bụi cây. Còn nó:
-Cái cây chết tiệt! ăn gì mà cao thế?!hix.
-Cây! Mau hạ xuống!
Nó cứ dơ chân lên lại hạ chân xuống.
-Ðang làm gì đấy?
Nó giật mình ng0ảnh lại
-Hì. . .tôi. . .tôi. . ._nó ấp úng_ cậu giúp tôi lên đó được không?_nó chỉ tay lên cái cây.
-lên đó làm gì?_hắn thắc mắc.
-có việc mà! Giúp tôi lên đó!_nó nhìn hắn bằng ánh mắt cún c0n.
2tay hắn đan vào nhau, hắn khụy chân xuống, người hơi cúi.
-lên đi!
-hij. Cảm ơn!
Nó cười như con nít. Nó đặt chân lên tay hắn, tay bám vào vai hắn trèo lên. Nó trèo nhanh trên các cành cây to
-cẨn thận đấy!
-hj. Không sao đâu!
Nó hái được mấy cái lá cho vào tr0ng hộp. Nó trèo xuống. Lúc chuẨn bị nhảy xuống thì. . .
-ối . . . ối. . . .á!
-ơ? Tiếp đất không an t0àn mà sao mình không có cảm giác ê mông nhỉ?!_nó ngơ ngác.
-này! Ðứng dậy đi!
-hả?_nó luống cuống đứng dậy.
Hắn đứng dậy, phủi phủi quần áo
-cậu có sao không? Tôi bị trượt chân. . .
-không sao. Cái kia là gì?
Hắn chi vào cái hộp nó vẫn cầm trên tay. Nó vội dụt tay ra đằng sau.
-hij. Không có gì.
-tôi vào lớp trước đây.
-ừ.
Hắn vừa đi khỏi thì mọi người chạy lại chỗ nó.
-chuẨn bị x0ng chưa?_nó.
-x0ng rồi.
Nó ngó vào từng chiếc hộp mở nắp trên tay mọi người.
-pôbô ơi!_nó cười gian gian.
-làm gì mà gọi thắm thiết thế?
-cho tôi c0n kia đi! Cái c0n nâu nâu xinh xinh beo béo í!_nó chỉ vào tr0ng hộp của Quân.
-không!
-cho tôi đi! Pôbô xinh trai!_nó năn nỉ
-không!
-cho tôi rồi lúc về tôi mua bimbim cho!_nó dụ dỗ
-bimbim tôi tự mua được.
-có cho không?!_nó chuyển từ năn nỉ, dụ dỗ sang quát tháo.
-không!
-không cho thì cướp! He.
Nó đuổi Quân vòng quanh trường khiến cả tụi lăn ra cười. Nó cướp được c0n í tr0ng hộp của Quân thì mới chịu về lớp.
Nó mang cái hộp về lớp. Nó lấy giấy trắng tr0ng cặp bọc lại cẨn thận, ghi trên đó ". . . ." bằng bút đỏ. Nó mang cái hộp để trên bàn giáo viên. Nó buộc cái c0n vừa cướp được của Quân vào 1sợi dây ngắn.
Reng. . .reng. . .
Mọi người ùa vào lớp. 1lát sau, bà giáo mới bước vào lớp.
-các em dở sách ra chúng ta học bài mới!
Bà giáo mở cặp lấy quyển giáo án.
-cô ơi.cô có quà!_nó lên tiếng.
-quà à?_bà giáo ngạc nhiên nhìn nó.
-vừa nãy người giao hàng mang đến. Quà ở trên bàn._nó chỉ tay vào cái hộp mà nó vừa đặt lên bàn.
Bà giáo cầm cái hộp lên ngắm nghía, "gửt tặng người tôi yêu" đọc dòng chữ bà giáo mỉm cười. Bà bóc lớp giấy trắng ng0ài cùng. Bà mở nắp hộp. . .trước mắt bà. . .2chú sâu róm: 1chú phủ lông đen xì, 1chú phủ lông xanh vàng. Hai chú đang bò lổm nhổm tr0ng chiếc hộp.
-Áaaa. . . .
Bà giáo sợ quá làm rơi chiếc hộp. Bà chạy vội ra ng0ài cửa lớp, mồ hôi ướt đẫm.
-Cô ơi! C0n giun này xinh xinh cô nhỉ?!
Nó đã đi ra từ lúc nào. Nó dơ sợi dây có c0n giun bị buộc đang ng0e nguẨy.
Bà giáo h0ảng thêm, bà ngồi luôn xuống đất. bà run run bò dậy, bà cắm đầu cắm cổ chạy nhanh về phía văn phòng nhà trường mà đánh rơi cả 1chiếc hài cũng không nhặt. Ðúng là bỏ của cứu lấy thân!
Nó và cả lớp ôm bụng cười lăn. Rồi tiếp theo, ở các lớp a2->a8, các bà giáo cũng đang tham dự cuộc thi "ai chạy nhanh về văn phòng nhà trường!?!"

https://toiyeuban.1talk.net

3Lùn nghịch ngợm Empty Lùn nghịch ngợm Wed May 09 2012, 07:58

huykingo_no5
huykingo_no5
https://toiyeuban.1talk.net
Admin

"''Dương Cần Vy
Huỳnh Duy Tân
Triệu Việt Quân
Hoàng Phương Thảo
Trần Ngọc Nhi
Lâm Quang Dũng
Lý Nhã Lan
Vũ Thanh Tùng
Yêu cầu các em xuống bảng tin!!!!''''''''''
Đó là tiếng loa thông báo. Tụi nó có mặt đầy đủ trước bảng tin.
-Thầy hiệu trưởng bắt đầu hành động rồi!!_Tùng
-Hôhô. Thế càng vui!!_nó
-Đánh đồn không địch chán lắm!!_Lan.
-Nhưng dọn cả phòng thể dục cũng mệt lắm đấy!!!!. . ._Thảo
-Bà có dọn không mà lo??_Quân
-Ông dọn hộ tôi thì tôi không phải lo. . .
-Bà đồng í làm người yêu tôi đi. Tôi sẵn sàng dọn hộ bà.!!!
-Ông đùa hơi quá rồi đấy!!!_Thảo đỏ mặt
-Đùa đâu mà đùa. . ._Quân nói nhỏ, mặt cũng đỏ dần lên
-Hai ông bà mặt đang đỏ kìa!_Nhi cười tinh nghịch
-Không có!_Thảo và Quân đồng thanh
-He. Sao đồng thanh thế?_Dũng nói chen
-Nghi lắm nghen?!_nó tủm tỉm cười
-Không lẽ. . ._Tùng bỏ lửng câu nói
-À!. . ._Tụi nó gật gù cười gian
-Mọi người nghe Quân đọc phần tiếp kìa!_Quân trống lảng
-Mỗi chúng ta sẽ có một người bênn cạnh dám sát mọi hành động trong 8 tiếng ở trường.
-Còn cả chiêu này nữa hả?_tụi nó ngạc nhiên nhìn vào bảng tin
-Mọi người xem xong rồi chứ?_Tân
-Ừ._tụi nó đáp chán nản
-Mọi người về lớp đi.
-Ừ.
. . . . .. .. . . . ..
Tại lớp nó
-Lớp mình, ai là Trần Hoàng Nam???_nó đứng trên bụng giảng hỏi to
-Cậu sao lại hỏi anh ấy?_Yến
-Anh ấy. . .không lẽ. . . .là. . .là cậu hả???_nó ngạc nhiên nhìn hắn
-Ừ.
-Em mau xuống dưới lớp đi._thầy hiệu trưởng bước vào lớp
-Ối thầy. . ._nó giật mình_Thầy đến lớp em làm gì vậy thầy?
-Trần Hoàng Nam, từ bây giờ em sẽ trở thành người quản lý của bạn Dương Cần Vy 8 tiếng trên trường.
-Dạ.Thưa thầy...._Yến ngập ngừng_Em muốn là người quản lý bạn Vy thay bạn Nam được không ak?
-Thầy nghĩ bạn Nam sẽ hoàn thành tốt nhiệ m vụ của mình!_Thầy nói chắc nịch
_Nó thở dài. Thầy hiệu trưởng quay sang nó :
-Em xuống chỗ bạn Nam ngồi đi!
-Dạ....Không được ak..._Nó xua xua tay.

-Bạn Nam sẽ ở cạnh em từng giây phút một, em nên từ bỏ í định quậy phá thầy cô đi!!

-Thầy không về văn phòng nhà trường sao ạ??
-Thầy sẽ đi khi em xuống chỗ bạn Nam ngồi!
-Dạ. . .Không thể được mà thầy!!!!
-Vy sẽ ngồi chỗ em!!
Hắn đã đi lên bục giảng từ lúc nào. Hắn kéo tay nó bước xuống dưới lớp.
-Ơ? Này. . thả tay tôi ra!!!!
Hắn kéo nó xuống bàn cuối lớp.
-Ngồi xuống đi!!!
-Tôi. . .tôi. . .
Hắn ấn vai nó ngồi xuống ghế
-Từ nay cô sẽ ngồi đây.
-Nhưng mà. . .
Nó e dè nhìn Yến. Yến đang nhìn nó với ánh mắt tên lửa chuẩn bị phóng. . .
-Bỏ sách ra học bài đi.
-Cặp của tôi. . .
-Bà đỡ cặp này._lớp trưởng ném cặp cho nó
-Hij. . .Cảm ơn!!
Nó ôm cặp vào lòng, gục mặt xuống bàn
-Dậy, học bài đi!!
-Không.
-Dậy nhanh....
-. . ._nó ngủ mất rồi
-Này. Dễ ngủ vậy à?_hắn lay lay tay nó
-Anh kệ cậu ấy ngủ đi._Yến khó chịu
Hắn đẻ yên cho nó ngủ. Thầy hiệu trưởng thấy nó đã ngồi cạnh hắn, thầy quay bước sang lớp a2
-Lấy sách ra học bàiiii!!!!_Yên hét to
-Cô tên là Yên mà sao không yên lặng được vậy???????_Tùng cũng hét lại
-Không. Mau lấy sách ra học.
-. . . ._Tùng không nói gì đã gục mặt xuống bàn, an giấc
Yên mở cặp Tùng lấy sách và bút đặt lênn bàn
-DẬYYYYYYY_Yên lại hét to vào tai Tùng
-Cô bị điên hả?_Tùng nhổm người dậy
-Tôi bị điên cậu phải luyên thuyên một mình đấy!!! Mau học bài đi!!!!
-Không học.
-Học.
-Không.
Yên cốc đầu Tùng một cái.
-Ai cho cô cốc đầu tôi?_Tùng nhăn nhó
-Tôi cho, mau học bài
-Không.
Yên cốc đầu Tùng cáii nữa
-Cô. . .
-Sao???
-Không phải tôi không đánh con gái thì cô muốn cốc đầu tôi thì cốc.
-Không học bài tôi cốc cái nữa đấy_Yên dơ tay
-Bỏ tay xuống.
-Có học không?
-Có. Học thì học. Con gái mà bạo lực....

Tùng bực mình nhưng cũng phải ngoan ngoãn ghi bài. Thầy hiệu trưởng đứng ngoài cửa sổ mỉm cười. Thầy cũng đi sang các lớp a3 đến a8 để quan sát mỗi đứa. Bước đầu kế hoạch của thầy đã thành công.
-Oáp. . .mệt quá!!!_nó ngáp dài_Ơ? Mọi người về hết rồi hả??!!!_nó ngơ ngác nhìn quanh lớp
-Cô không định đứng lên đi về hả?_hắn đứng dựa lưng vào cửa lớp
-Ối. . .giật mình!! Tôi bị bệnh yếu tim đấy!!!!!!!
-Về thôi._hắn quay người bước đi trước
-Đợi tôi với!_nó chạy theo hắn
. . .Tại sân trường. . .
-Anh Tân! Anh đi ăn tối cùng em nha!!_Huyền lay tay Tân
-. . .
-Này! Bỏ tay ra!!_nó chạy lại, hất tay Huyền ra
-Ơ? Bạn là ai mà xen vào chuyện của tôi??
-Tôi là Vy. Còn cậu?_nó nhìn nhìn Huyền
-Tôi là Huyền_là người quản lí của Tân ở trường.
-Tôi chưa hỏi vế sau.
-Cậu. . .
-Tôi làm sao? Công việc bảo mẫu kết thúc, cậu có thể về được rồi.
-Cậu. . .
-Cậu gì mà lắm thế?! Mà này, cậu nên giữ khoảng cách với Pupu, à không, giữ khoảng cách với Tân. Với bổn phận của bảo mẫu, cậu không nên có cử chỉ thân mật như lúc nãy.
-Cậu là gì mà í kiến này nọ?
-Tôi. . .tôi. . .
-Là Girlfriend của tôi!_Tân kéo nó đứng gần mình.

-GF hả?_huyền tròn xoe mắt
-Phải!_nó nói chắc nịnh_Cậu nhớ những gì tôi vừa nói đấy! Tôi mà GEN nên thì không biết tôi sẽ làm gì đâu!_nó nói rõ từng lời đầy đe dọa
-. . . ._Huyền đứng đơ luôn rồi
-Tôi về trước nhé!!
Nó vẫy tay chào hắn, quay sang mỉm cười khoác tay Tân:
-Người yêu à! Mình về thôi!
. . .Buổi tối. . .
-Này!
-hihj._.
Nó cười tươi nhận gói bimbim từ Tân. Nó bóc gói bimbim dơ về phía Tân:
-Ăn không?
-Không.
Nó cho miếng bimbim vào mồm, nhai tan ròn.
-Muộn rồi sao còn ngồi đây?
-Pupu thích Pypy phải không?_nó vừa nói, vừa bốc miếng bimbim cho vào miệng
-Ưm. . .không. . .
-Dối lòng!!!
-. . . .
-Không thích sao lại buồn khi nghe Pypy sắp kết hôn.
-. . .. . .
-Nếu thích thì nói cho Pypy biết đi!
-Lạnh đấy! Vào phòng đi!
Tân kéo tay nó vào phòng
-Ơ? Nói lạc chủ đề rồi!!!
-Nằm nên giường đi, tôi hát ru cho ngủ!
-Thật hả?
-Ừ.
nó đặt gói bimbim còn dở lên bàn. Nó nhảy chân sáo xuống phòng tắm dưới tầng 1 để đánh răng. 5 phút sau, nó đã nằm trên chiếc giường yêu quý:
-Tôi không muốn Pypy của tôi phải lấy người không thích đâu, nhanh nhanh thổ lộ tình cảm với Pypy nhé!! hihj
-Nhắm mắt lại rồi ngủ đi!_giọng Tân nghiêm lại
-Nhanh nhanh thổ lộ tình cảm nhé!! Tôi ủng hộ ông!!! hihj
Lần này, nó đã nhanh tay kéo chăn đắp trùm đầu trước khi Tân ném cho nó ánh mắt sắc lạnh. . .Tân chỉ biết thở dài, bất lực với nó.
""Đêm đã khuya rồi, vầng trăng đã lên cao. Ru em. . .em ngủ cho ngoan. . .""""
Đó là những lời ru nó ngủ của Tân. Thỉnh thoảng lại kèm theo vài tiếng " à ơi. . .ơi à. . ..à à ơi. . ." Mất khoảng hai tiếng hơn trằn trọc, quay ngang, quay dọc, xoay trái, xoay phải, giờ nó cũng đã ngủ ngoan. Tân đặt lên trán nó một nụ hôn nhẹ rồi về phòng mình_bên cạnh phòng nó.

. . .Sáng hôm sau. . .
-Cả nhà ơi! Đợi tôi với!!!!
nó kéo tay Tân chạy đến chỗ cả nhà.
-Sáng nay bà tươi tỉnh thế?_Dũng
-Không thấy dấu hiệu của buồn ngủ!!_Tùng
-Hihi. Tối qua Tân hát ru cho ngủ mà!_nó quay sang Tân_Cảm ơn ông nhé!!!
-À!!!!!!!!_cả tụi gật gù, trừ Lan_có chút buồn buồn
-Mọi người vào lớp học đi!_Tân
-Ừ.
-Bibi cả nhà!!!
Nó vẫy tay chào mọi người rồi chạy nhanh lên lớp học ở tầng 2.
-Buổi sang tốt lành!!!!!!!
Huy đặt tay lên trán nó:
-Bà không bị sốt mà hành động bất bình thường thế?
-Hành động của tôi làm sao?_nó gạt tay Huy
-Giờ này phải là giờ yên giấc của bà rồi chứ?!_lớp trưởng
-Sao hôm nay lại tươi tỉnh thế này?_Huy
-Hihi. . .
Nó chỉ cười rồi đi xuống chỗ mình cuối lớp. Hắn và Yến đã đến
-Ngày mới vui vẻ!!!_nó ngồi xuống ghế, đặt cặp lên bàn
-Lấy sách tôi kiểm tra!!_hắn
-Mới sáng đã kiểm tra rồi hả?
-Lấy sách ra đi!
-Tôi không có sách!
-cô mang cặp đi để làm gì?
-Đựng áo khoác, máy nghe nhạc và. . .cả phong kẹo này nữa!_nó lục trong cặp lấy ra 1phong kẹo bạc hà_Ăn không?
-Cô vẫn đi học như thế này hả?
-Phải rồi!
-Đi theo tôi!
-Đi đâu?
Hắn kéo tay nó đi ra ngoài cửa lớp.

-Này!!! Thả tay tôi ra!!!!!_nó không ngừng kêu la_Cậu bỏ tay ra đi, tôi sẽ đi theo cậu mà!! Bỏ tay ra đi!!
-. . . . . . . .
-Huhuhu. . .Pupu ơi!! Cả nhà ơi!!!! Tôi bị bắt cóc rồi!!!!
-Tên bắt cóc!! Mau thả tay ra!!!!!!
Nó cứ la suốt cả đường đi. Hắn đi trước khẽ mỉm cười_nụ cười đã lâu không thấy!!!
. . . . . . .. .
-Đây là thiên đường sách hả?????_nó ngó quanh
-Cô nói nãy giờ vẫn chưa mệt hả?
-Chưa! Bỏ tay ra tôi sẽ không nói nữa!
Hắn vừa bỏ tay, nó chạy quanh khắp phòng, hết gian sách này, vòng qua gian sách khác...
-Nhiều sách thật đấy!!!!!
-Đây là thư viện hả? Hóa ra nó ở đây!! Hihi
-Có cả truyện cười nè!!!!
-. . .bla. . .blum. . . .
Hắn nhìn nó mà chỉ biết lắc đầu.
-Qua đây đi!
-Ờ. . .
Nó chạy qua gian sách lớp 10_nơi hắn đang đứng.
-Cậu đưa tôi lên đây là để mượn sách hả?
-Ừ.
-Về thôi. Hihi. Không cần mượn nhiều đâu. Tôi chỉ cần mượn quyển truyện cười này thôi!
-. . ._hắn đang tìm sách gì đó
-Sao chưa về?
-Cô thích đọc truyện cười hả?
-Ừ! Đọc nó vui vui!!
-Cất quyển truyện cười lại chỗ cũ đi! Tôi cho cô xem những quyển sách này vui vui hơn!!!!
-Thật hả?? Mà sách gì vui hơn cả truyện cười??
-Cất quyển truyện đi, qua đây tôi cho xem!
-Ờ, đợi lát. . .
Nó chạy lon ton đi cất quyển truyện. Chạy lại chỗ hắn:
-Tôi cất rồi.
-Cầm lấy!
Hắn lấy bao nhiêu sách đưa cho nó. Nó vất vả lắm mới ôm được hết chỗ sách này.
-Sách vui mà cậu bảo đây hả?
-Ừ.
-Toàn là sách Toán, Lí, Hóa. Văn, Sử, Địa. . .chứ có gì đâu mà vui!!! Tôi không cần sách này đâu!!!!!
-Toán có hình, Hóa có phương trình hóa học. . .nhìn cũng vui đấy!!
-Tôi không cần, vui thì cậu cầm lấy chúng mà đọc!!! Giả!!_nó đưa lại chồng sách cho hắn.
-Về lớp thôi!_hắn bước đi trước.
-Này! Đợi đã!! Cầm hộ tôi vài quyển, nặng quá!!!!!
Nó khệ lệ bê cả 1 chồng sách bước theo hắn.
-Ối!! Sao lại dừng lại??_đầu nó đập vào lưng hắn
Hắn ngoảnh lại bê giúp nó chồng sách.
-Hij. .Cảm ơn!!!!!!_nó cười toe.

Tại lớp học:
-Lấy sách toán ra học đi!_hắn
-Không học không được hả?
-Không.
-Nhưng những phần này tôi học hết rồi!!
-Học lại.
-Hả? Cậu đùa hả?
-Không.
-Tôi không học đâu!
-Học đi. Lúc về tôi lên thư viện mượn truyện cười cho!_hắn dụ dỗ
-Thâtj không?!_mắt nó sáng lên
-Thật.
-Tôi không tin cậu nữa đâu! Bị lừa 1 lần rồi! Hix.
-Lần này tôi nói thật!
-Ngoác tay đi!_nó dơ ngón tay út
-Không. Tôi nói sẽ làm!!
Nó nắm lấy tay phải hắn, ngón út của nó ngoắc vào ngón út của hắn
-Ngoác tay, đóng dấu_hai ngón tay cái chạm nhẹ_Hi, lời hứa được xác nhận!!!
Hành động và nụ cười của nó khiến mặt hắn đỏ dần lên.. Nó vui vẻ lấy sách ra học. Cũng không biết sau bao lâu rồi nó mới lại học thế này. . .
Cùng lúc đó, tại lớp a2:
-Dậyyyyyy. .. . .Học bàiiiiiii. . . . .!!!!!!!!!!!!!_Yên hét to vào tai Tùng.
-Cô lại lên cơn điên hả?_Tùng ngẩng mặt
-Dậy học bài đi!_Yên đẩy sách bút về phía Tùng
-Không học!
-Lại câu cửa miệng! Không học cậu đến trường làm gì?! Sao không ở nhà luôn đi!
-Nhà tôi đang ở không phải là nhà!! Những người bạn của tôi ở trường mới là anh chị em của tôi!!_Tùng nói giọng buồn, đứng dậy đi ra khỏi lớp.
-Em ra ngoài một lát ạ!
Yên nói với ông giáo rồi chạy nhanh theo Tùng. Tùng đang ở bãi cỏ sân sau trường. Yên nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Tùng.
-Nếu tôi lỡ lời, làm cậu buồn, cho tôi xin lỗi!!!
-Không sao!
-Cậu buồn về ba hay về mẹ??
-. . . ._Tùng sững người trước câu hỏi của Yên
-Ba tôi là một doanh nhân tài ba. Ba luôn đi công tác ở xa. Đã lâu. . .rất lâu rồi. . .tôi không còn cảm nhận được tình thương của ba giành cho mình nữa!!!!!!
Tùng ngạc nhiên quay sanh nhìn Yên. Trong sâu đôi mắt to tròn có một nỗi buồn dấu kín. . .
-Hồi tôi học lớp 9. . .Có một hôm, trời mưa rất to. Tan học, tôi đứng đợi taxi dưới cái cây to ngoài cổng trường. Nhìn các bạn được ba mẹ đến đón, niềm khao khát có tình thương từ ba lại trỗi dậy trong tôi. Tôi đứng đó, những hạt mưa tát vào mặt lạnh buốt, nhưng tôi vẫn không bắt taxi về nhà với hi vọng, chỉ là nhỏ thôi, ba sẽ đến đón tôi. 15 phút, 30 phút, 45 phút, 1 tiếng trôi qua. Chiếc xe BMW đen bóng của ba đỗ xịch trước mắt tôi. Tôi rất vui! Tôi quên cả cái đói,, cái lạnh, tôi vội vàng chạy đến chỗ chiêc xe. Nhưng niềm vui ấy vụt nhanh khi bà quản gia bước xuống xe che ô cho tôi. Xe của bà bị hỏng nên bà bà phải mượn xe ba. Còn ba tôi, ba vẫn bận công việc ở nhà. Công việc của ba còn quan trọng hơn cả tôi. Tôi cảm thấy tủi thân, hụt hẫng! Tôi đã chạy đi, chạy thật nhanh trong màn mưa. Buổi tối đến, dù rất lạnh và đói nhưng tôi cũng không chịu về nhà. Tôi đến một cửa hàng bách hóa. Tôi đã lấy hết dũng khí để trở thành một đứa ăn trộm. Tôi đã lấy cắp cái áo phông của cửa hàng. Và rồi tôi bị bắt, phải có người bảo lãnh thì tôi mới được thả, còn không thì. . .Tôi suy nghĩ rất nhiều về hành động của tôi có khiến ba thất vọng và tức giận??? Là ba hay bà quản gia sã tới đón tôi?? Tôi suy nghĩ và tôi cũng hi vọng rằng ba sẽ tới. . .và. . .ba đã tới!! Ra khỏi đồn cảnh sát, ba đã mắng tôi rất nhiều!! Tối đó là buổi tối vui nhất trong suốt 9 năm đi học của tôi, vì tối đó tôi biết ba vẫn còn quan tâm và thương tôi!!!!!!!
Crying or Very sad

https://toiyeuban.1talk.net

4Lùn nghịch ngợm Empty Lùn nghịch ngợm Wed May 09 2012, 07:59

huykingo_no5
huykingo_no5
https://toiyeuban.1talk.net
Admin

-Thế còn mẹ cô? Bà có thương cô không?
-Nếu mẹ tôi còn sống, mẹ sẽ thương yêu tôi nhiều lắm!!!! Mẹ tôi đã mất trong lúc sinh tôi. . .
Giọng Yên nghẹn lại, sống mũi đỏ ửng, đôi mắt ngân ngấn nước. . . .một giọt nước mắt trực trào ra, lăn dài trên khuôn mặt trắng hồng. Tùng đưa tay lau dòng nước mắt nóng hổi. . .
-Đừng buồn!! Mẹ cô vẫn luôn dõi theo cô, che chở và bảo vệ cô!!!
Yên nhìn Tùng, con tim khẽ đập rộn ràng. . .ở Tùng có cảm giác thật ấm áp!!!!!
-Ba tôi cũng là một doanh nhân tài ba! Còn mẹ tôi là một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng! Hai người luôn dồn hết thời gian, tâm trí vào công việc của mình mà đã quên rằng họ còn có đứa con là tôi. Lúc tôi 5 tuổi, tôi phải ngồi ăn cơm một mình.. 10 tuổi tôi phải sống xa họ.. và bây giờ tôi 16 tuổi, tôi phải tự xoay sở cuộc sống của mình!!!!!
Nói ra thấy nhẹ nhàng hơn! Cảm ơn cô đã ngồi nghe tôi nói. hihj. . .Về lớp thôi. Tôi không muốn cô bị phạt vì tôi!
Tùng đứng dậy, đưa tay về phía Yên. Yên mỉm cười, nhẹ đặt tay lên tay Tùng kéo dậy.
Reng. . .Reng. . . .
-Oh. . .yeah!!!! Ra chơi rồi, đói bụng quá!!!!!!_nó
-Tôi xuống canteen trước đây!_vẫn là nó
-Đợi tôi đi cùng!_hắn
-Quản lí cả việc ăn hả?
-Có thể coi là vậy!_hắn bước đi trước
-Ơ? Sao đi nhanh thế!
Một bước của hăn cũng bằng hai bước của nó. Nó và hắn bước ra khỏi lớp thì cũng gặp Tùng và Yên đang đi trước:
-Hôhô ơi!
Nó chạy lên chỗ Tùng. Tùng giật mình ngoảnh lại:
-He. Lùn yêu quý!!!!
-Ơ? Cậu ra đây từ lúc nào thế?
-Tôi vừa mới ra.
-Không phải hỏi ông. Đang hỏi bạn này_nó chỉ vào Yên
-Tôi cũng vừa mới ra.
-Ơ? Sao nhanh thế, vừa còn ở trong lớp mà!?
-Cô ấy là Yên, là em song sinh của Yến._hắn
-Yên. . .Yến. . .Hả? Chị em song sinh!!!
Nó chạy về lớp nhìn qua cửa sổ, Yến vẫn đang ngủ. Nó chạy lại chỗ Tùng.
-Cậu nhầm tôi với chị tôi hả?
-Ừ. . .Hai người giống nhau quá! hihi
-Cậu ta là ai?_Tùng xen ngang, chỉ tay vào hắn_đang đứng dựa lưng vào tường.
-Là bảo phụ của tôi!
-Ơ? Anh!_Yên bây giờ mới nhận ra sự có mặt của hắn
-Hai người quen nhau hả?_Tùng
-Chúng tôi chơi với nhau từ nhỏ!
-Chơi thân giống tôi với hôhô?!
-Ừ. Anh ấy còn là. . .
-Không định xuống canteen hả?
Hắn cắt ngang lời Yên. Hắn đi trước, 3 đứa nó đi sau nói chuyện vui vẻ. . .
-Hi. No bụng thật thích!_nó đã hoàn thành xong bữa trưa
-Tôi đưa bà về lớp!_Tân đứng dậy
-hi. Ông đưa Pypy lên lớp đi, tôi đi cùng cậu ấy!_nó chỉ tay về phía hắn_Bibi cả nhà!!!
Nó chạy đến chỗ hắn trước khi Tân nói thêm lời nào.
-Ăn xong chưa? Lên lớp đi!
-Ừ.
Hắn đứng dậy khỏi chỗ, đi lên lớp cùng nó.
Tân đưa Lan tới trước cửa lớp a5.
-Bao giờ bà sang bên đấy?
-Cuối tháng này tôi đi!
-Bà sẽ hạnh phúc khi bên người đó hơn là ở đây!
-Không thể!
-. . .
-Vì tôi không yêu người đó! Tôi đã yêu người khác rồi!
-Sống với nhau lâu sẽ có tình cảm thôi!
-Giống như ông và bà Lùn?!
-. . . . .
-Có lẽ ông nói đúng, tôi sẽ hạnh phúc! hihj_Lan cười chua chát_Tôi vào lớp đây. bibi
Lan vẫy tay chào Tân, rồi chạy vào lớp. Tân vẫn đứng đấy, nhìn theo dáng Lan. . .
-Ông không định về lớp hả?
-Thảo tìm ông kìa!!!
-Đâu?? Đâu???_Quân ngoảnh lại phía sau.
Lúc Quân ngoảnh lại thì Tân đã đi xuống cầu thang. Bây giờ chỉ còn mình Quân đứng giữa hành lang tầng 2. Quân thở dài một tiếng. . . rồi bước vào lớp a4.

Reng. . .Reng. . . .
-He. Về rồi!!!
Nó cất sách vào ngăn bàn rồi khoác cặp chạy ra khỏi lớp.
-Pupu ơi!_nó đứng trước cửa lớp a7 thở dốc.
-Chạy nhanh thế làm gì?_Tân bước tới chỗ nó.
-hi. Hôm nay tôi có chút chuyện trên thư viện, ông về trước đi nhé!
-Tối tôi đến đón bà!
-Hihi.
-tôi về đây!
-Về cẩn thận!!!!
Tân đi khỏi, nó mới chạy lại lớp a1.
-Em lên thư viện với anh được không?
-Không.
-Tại sao?
-. . . . .
-Vì cậu ấy hả?_Yến chỉ nó đang đứng trước cửa lớp a2
-. . . . . .
Yến bước tới chỗ nó:
-Nếu muốn học yên ở trường này thì cô nên có khoảng cách với anh ấy!!!!!!
Yến buông lời cảnh cáo nó rồi tức tối bỏ đi. Nó có chút khó hiểu.
-Cô không lên thư viện hả?_hắn lên tiếng khi thấy nó cứ nghệt mặt đứng đó.
-Ờ. . .
Nó chạy lên đi cùng hắn.
-Sao vừa nãy cậu ấy lại chỉ tôi, hai người đanng nói chuyện về tôi hả?
-Cô ấy chỉ nhầm hướng.
-Nói dối! Mà sao không rủ cậu ấy lên thư viện cùng?
-Tôi không muốn có thêm cái đuôi!
-Cái đuôi. . . .
< Mình. . . đang đi sau. . .vậy cũng là. . .cái đuôi!!!!!!!!!!!>
-Hả? Không được!!!!_nó lắc đầu_Này!Câju đi chậm thôi!!!!!
Nó chạy tới kéo hắn lại.
-Làm gì đấy?
-Cậu phải đi sau tôi, không được đi trước!!!!!
Hắn bỏ qua câu nói của nó. Hắn bươc đi trước nhưng lại bị nó kéo lại.
-Tôi bảo phải đi sau mà!
-Tại sao?
-Tôi không muốn trở thành cái đuôi!!!!!
Nó nói rõ từng tiếng rồi bươc lên đi trước. Nó đi nhanh. Thỉnh thoảng lại ngoảnh lại phía sau. Khác với nó, hắn bước đi chậm rãi. Nó bước vào thư viện, đặt cặp sách lên cái bàn ở chính giữa phòng. Nó ngó quanh để tìm gian sách truyện cười:
-Cậu bước nhanh lên đi!
Hắn vừa đặt chân vào trong thư viện đã bị nó kéo tay đi nhanh đến gian truyện cười.
-Hi. Ô long viện này!
-Quyển này cũng hay nè!!
-Quyển này hình ngộ nhỉ!!!!!!!
-Quyển này màu đẹp không?????!!!!!!!
-. . .v. . .v. . .v
Nó lấy nguyên cả 1 chồng truyện cao ngất bắt hắn ôm hết:
-Này! Cô có đọc hết không mà lấy lắm thế?!
-Có. Hi. Mang cả về nhà đọc nữa mà! Lấy cả quyển này nữa.
Nó cầm quyển màu hồng nhảy chân sáo ra bàn đọc thích thú. Hắn đặt chồng truyện trên bàn:
-Cô không định về hả?
-Chưa. Đọc xong quyển này mới về.
Nó nói mà mắt vẫn dán vào quyển truyện. Hắn kéo ghế ngồi xuống cạnh nó. Lấy 1 quyển trên bàn. Cầm quyển truyện trên tay mà hắn không thể đọc tập trung. Bởi tiếng cười ròn của nó đã kéo theo sự chú ý của hắn. Thi thoảng hắn lại quay sang nhìn nó mà bất giác mỉm cười. . .
Hơn hai tiếng trôi qua. . .
-Hi. Đọc xong rồi, về thôi!_Nó gấp quyển truyện lại, quay sang nói với hắn.
-Ngủ rồi à?
Nó vén những sợi tóc mái rũ xuống. Nó nhìn hắn thật lâu. Khuôn mặt trái xoan với làn da trắng. Lông mày rậm, đôi mắt đen khép lại. Cái mũi thẳng, đôi môi đỏ. Từng nét trên khuôn mặt hắn thật hoàn mĩ!!!!!!
-Sao nhìn đắm đuối thế?_hắn mở mắt ngồi đậy
-Tôi. . .tôi. . .tôi. . .đang bắt muỗi cho cậu!!!
Nó quay sang chỗ khác để giấu khuôn mặt đang đỏ lên. Nó dơ tay vỗ bâng khuơ trong không gian làm hắn bật cười. . .
-Chứ không phải yêu rồi hả?
-Còn lâu!_nó ngoảnh lại, phồng má, chu chu cái miệng,
-Cô đáng yêu vậy à?_hắn cúi gần mặt nó.
-. . ._nó chớp chớp mắt, khuôn mặt đỏ ửng, trông nó càng đáng yêu.
-Về thôi!_hắn mỉm cười, đứng dậy đi ra khỏi thư viện.
-Ừ. . .

Nó cất nhanh mấy quyển truyện vào cặp rồi chạy theo hắn.
< Bóng cậu ấy dài thật đấy!!!!!!!>
Nó chơi đùa với cái bóng của hắn. Lúc thì chạy sang phải, sang trái cái bóng, tay dang sang ngang chao lượn như một con én nhỏ chao cánh. Lúc lại đi chầm chậm theo cái bóng từng bước, từng bước. . .Nó cười thích thú. . .Hắn nhìn nó có chút khó hiểu, cũng có chút gì đó vui vui theo nó. . .
-Hi. tôi về trước đây!
-Tôi đưa cô về.
-Không cần đâu! Pupu đang đợi tôi ngoài cổng. Về cẩn thận nhé!!!
Nó vẫy tay chào hắn rồi chạy nhanh ra ngoài cổng trường. Hắn nhìn theo dáng nó mờ dần trong bóng tối. Ở góc tường dãy lớp 10, Yến cũng đang nhìn theo dáng nó với ánh mắt chứa đầy sự tức giận < Tôi đã cảnh cáo cô rồi, là do cô, chứ không phải tại tôi!!!!!!!> Yến rút điện thoại trong túi, bấm dãy số dài:
-Chị à?!
-Ừ, sao gọi chị khuya thế? Có việc gì à?_giọng ngái ngủ
-Em muốn nhờ chị một việc!
-Em nói đi!
-Con nhỏ Dương Cần Vy, nó suốt ngày cứ bám theo anh Nam chị à? Em muốn nhờ chị xử đẹp nó, nó học lớp em: 10a1, trường REN.
-Ừ. Mai chị sã qua trường em! Còn bây giờ chị phải ngủ tiếp đây.
-Dạ. Chị ngủ ngon!
Tút. . .Tút. . .Tiếng tút nhanh kết thúc cuộc nói chuyện. Yến nhếch môi tạo thành nụ cười nửa miệng gian ác.
. . .Tối, nó lại không ngủ được, nó ngồi trước máy tính, lạch cạch gõ những hàng chữ dài:
"""" Anh ngủ chưa? Nói chuyện với em chút nhé! hihi
Tối nay em đã rất vui anh ạ!!!
Hồi đầu năm vì tìm quyển truyện cười mà em đã lục tung các gian của thư viện. Biến một thư viện ngăn nắp thành một phòng sách truyện ngổn ngang. Vì vậy nhà trường đã chuyển thư viện lên trên tầng ba dãy nhà mới xây, và ban sắc lệnh cấm em không được béng mảng tới đó. Nhưng hôm nay cậu ấy_bảo phụ của em ở trường, cậu ấy đã đưa em lên thư viện, mượn cho em rất nhiều truyện cười. . .
Và. . . .cả cái bóng của cậu ấy nữa. . .Nó giống với cái bóng của anh. . .nó dài. . .và nó cho em cảm giác bình yên mỗi khi đi đằng sau nó!!!!!""""""""
. . . . . . . . .
Sáng sớm nó đã đến trường, nó vừa bước vào lớp:
-Vy đến rồi kìa!_một nhỏ trong lớp nó nói
-Chị Dung! Là con nhỏ đó!!_1 đứa con gái mặt trát đầy son phấn chỉ nó
-Đưa nó đi!!!
Dung ra lệnh, lập tức mấy con nhỏ mặc đồng phục: áo trắng, váy sọc kẻ caro giống Dung lôi nó đi.
-Các người mau thả tôi ra!!!!!
Nó kháng cự, hất tay mấy nhỏ đó nhưng không được. Mấy đứa trong lớp thấy nó bị lôi đi nhưng không ai dám lên tiếng bênh nó. Nó bị lôi ra bãi cỏ sau trường. Mấy con nhỏ đẩy nó làm nó ngã, nó đứng dậy.
-Các người muốn gì?
-Nhìn mặt mày cũng xinh đấy!!_con nhỏ tóc đỏ trong đám Dung lên tiếng.
-Mày quyến rủ con trai chắc giỏi lắm nhỉ?_1 con nhỏ khác õng ẹo
-Cũng có chút nhan sắc mà dám bám theo Nam em rể của tao?!_Dung bước lên đứng trước mặt nó.
-Nam em rể?
-Mày còn giả ngu hả?_Dung trừng mắt với nó.
-Vậy hôm nay mấy người muốn đánh ghen?!_nó cười khẩy.
-Mày. . .Dám thái độ đó với tao hả?
Dung tức tối dơ tay định dáng cho nó một cái tát thật đau. . .nhưng. . .lại bị tay nó giữ chặt.
-Muốn đánh tôi hả? Không dễ đâu!!!!!!!
Nó nắm tay Dung bẻ ngược lại sau lưng. Dáng một cú đá vào khủyu chân làm Dung khụy xuống. Con nhỏ tóc đỏ thấy vậy xông lên cứu Dung, dơ nắm đấm về phía nó. Nó đẩy Dung sang một bên, lé những cú đấm. Trong đầu nó đang hình thành nên những đường võ bị đứt đoạn. < Làm sao để đánh? Đá chân phải hay chân trái? Đá đâu để không gây nguy hiểm??> Con nhỏ tóc đỏ cứ đấm liên tục về phía nó nhưng chẳng đấm trúng cái nào. Nó xoay mũi chân phải đá vào tay con nhỏ đó. Con nhỏ đó kêu lên:
-Con này nó đá em đau quá!! huhuhu_con nhỏ chạy lại chỗ Dung.
-Tất cả xông hết lên!!!!!
Dung quát to, 7, 8 đứa cùng xông lên đánh nó. Từng đứa một nó có thể đánh trả lại nhưng 7, 8 đứa nó không thể. Mấy con nhỏ đánh nó không thương tiếc. Nhưng mũi giầy cao gót đá thẳng vào bụng, tay, chân nó.
-Cho mày chết, dám quyến rũ anh Nam!!!
-Mày dám đánh chị Dung tao này!!!
-Mày giỏi thì đánh lại tụi tao đi! hahahahaha
-. . . .v. . .v. . .v. . . .
Nó bị đánh, nó đau nhưng nó không khóc! Nó cố cắn chặt môi để chịu những cú đá đau buốt! Để ngăn cho sự đau đớn thể xác không phát ra thành tiếng!! Máu rỉ ra lấm thấm áo trắng nó. Cơn gió mùa thu phảng phất mùi tanh!!!!!!!
Razz

https://toiyeuban.1talk.net


Sponsored content


Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]


Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết